8 : 31 am…..
Lindal đang cầm cây cọc gỗ đâm túi bụi vào con vật trông có vẻ giống con người đang nằm trên giường kia…
Phập phập ! Phập Phập Phập !....
Thân thể gày còm ốm yếu đang giãy giụa chống đỡ nhát đâm của Lindal. Đôi mắt màu đỏ rượu của nó đang rợn lên nhìn Lindal. Miệng mở rộng ngoác, để lộ hai cái răng nanh dài. Nó kêu như vạc. Nó giãy giụa, chân tay cào xé lung tung căn phòng. Như thế một hồi rồi nó xị lại, bất động. Lindal thở phào:
- Vậy là đã xong !
Đây là lần đầu tiên hắn sát sinh. Hắn ngồi xuống, dựa lưng vào tường, nhìn lại quang cảnh xung quanh. Máu bắn tứ tung trên khắp xung quanh phòng, nhuộm đỏ lại một góc. Con quái vật nằm bất động trên giường ngủ, máu chảy ra xung quanh, nó nằm giữa vũng máu. Ở phí cọc gỗ đâm vào, máu vẫn phun trào ra, một lúc rồi dừng lại… Lindal buồn nôn, hắn thấy ghê sợ. Cũng phải thôi. Ai mà nghĩ được con quái vật đang nằm trên sàn với đôi mắt đỏ rượu, móng tay sắc nhọn, thân thể hơi xanh xanh đang bị nhuốm máu đỏ sẫm kia lại là giáo viên của hắn. Một phó tiến sĩ lại là con vật đang chết giãy đằng kia. Hắn thấy ghê là đúng.
Cuối cùng thì hắn cũng chuồn,tay bịt miệng chạy thật nhanh ra khỏi căn nhà về phía Đông. Có lẽ là hắn buồn nôn. Cũng có thể là sợ. Chợt, lại một con quỷ khác xuất hiện trước mặt hắn. Nhanh tay, hắn rút nay cây thánh giá trong túi ra, giơ về phía con quái vật. Con quái vật sợ, nó bỏ chạy. À, tụi này là ma cà rồng. Bọn ma cà rồng bắt đầu kéo đến. Hết sức mình, hắn chạy nhanh về phía Đông, lên đồi, đi vào rừng, cho đến khi găp cái hang động nơi mà hắn đang trú ẩn mới chậm lại. Vừa tới nơi, hắn nôn thốc nôn tháo, nôn ra hơi không ra gì, như là nôn lấy được, khuôn mặt tỏ vẻ sợ hãi…
- Cậu sao vậy ?! Gặp phải chuyện gì ngoài đó à ?
Đó là Haldamir, người anh”nối khố” của hắn. Haldamir nhìn kĩ Lindal, hắn thấy cọc gỗ biến mất, người Lindal thì nhuốm máu, hắn hỏi :
- Cậu đã thành công ?
- Phải, ngôi nhà đó không có chó. Lúc em vừa chạm tay vào cửa chớp, nó tự động mở ra luôn…. Con quỷ hút máu cũng xuất hiện ! – Lindal đáp.
- ….Rồi ? – Haldamir hỏi.
- Một lượng máu khủng khiếp phun ra, chân tay hắn… Tiếng hét của hắn…ọe… ợ….
Nói đến đây thì hắn lại nôn tiếp, nghĩ lại cảnh tượng đó, hắn lại nôn. Haldamir thấy em như vậy, hắn an ủi :
- Tôi rất hiểu cậu đã Shock thế nào. Nhưng không còn cách nào khác, phải tiêu diệt hắn tận gốc. Thôi bỏ qua đi, hắn chính là quỷ đội lốt người, chịu hình phạt như vậy là chính đáng.
Thấy lindal có vẻ nguôi, hắn “tán” tiếp :
- Chúng ta cùng cụng ly ăn mừng chiến thắng nào ! Anh cũng có cái đáng để chia vui đây. Anh đã đột nhập vào nhà kho một siêu thị và lấy được rất nhiều quần áo và thức ăn.
- Tuyệt lắm !
DZÔ !!!
- Lâu lắm mới được một bữa ngon thế này ! – Lindal lên tiếng.
- Anh vẫn không tin lại có quỷ hút máu người rải rắc khắp thế giới
- Còn em thì tin. Chậc, chả lẽ chúng ta sẽ sống mãi thế này sao?
- Không, anh tin ở một nơi nào đó, oài người chúng ta đang phản kháng lại lũ ma cà rồng. Nếu chúng ta cố gắng cầm cự ở đây thêm một thời gian nữa, biết đâu…?
Vài hôm trước…
Trong lớp học của Lindal….
- Làm gì có ma cà rồng trên đời !
- Nhưng báo đăng rõ ràng đây nè !
Lindal là một học sinh cấp 2, khá là mê tín. Hăn thường xuyên tìm hiểu về những câu chuyện mà có cho cũng ít người đọc như thế này.. Hắn tiếp :
- Chúng mày xem đi ! Ở mục « Câu chuyện tràn lan trên thế giới » ! Có một người chết rất bí hiểm ở một ngôi làng nhỏ thuộc Lenava.
Không hiểu từ đâu, Haldamir xuất hiện, hắn xen giữa vào cái tin mà Lindal đang kể :
- Sau ngày mai táng,ngôi mộ trống không ! Trong một thời gian dài sau đó liên tục có người chết do bị ma cà rồng tấn công !
ỚN QUÁ ! – Lũ học sinh.
- Cậu thấy chưa ? Lindal có vẻ vui khi có người đồng quan điểm với mình.
Còn Haldamir thì cười xòa :
- Haha, đúng là mê tín !
........
Chiều hôm đấy, ở nhà Suu, cô bạn thân của Lindal...
- Tớ nghĩ có quỷ hút máu thật ! – Lindal khẳng định – Cậu thử đọc bài đặc biệt của tờ Sunday đi ! Rồi cả mấy cuốn tạp chí nữa...
- Thật đáng sợ...
Còn lão Haldamir thì lại phì cười :
- Đội khảo sát liên hợp quốc đã chính thức bác bỏ điều đó. Người tuyết hay quái vật hồ Lockness cũng chỉ là tin đồn.
Lindal thất thểu đi về nhà. Hôm nay hắn ít nói lạ thường. Hắn đang trầm ngâm suy nghĩ về vụ ma cà rồng. Trên tivi lúc này đang xuất hiện một bản tin đặc biệt :
- Căn bệnh lạ xuất hiện ở các nước thuộc BALKAN hiện đang có dấu hiệu lây sang Morroc và Payon... Hiện tại mẫu bệnh vẫn còn quá ít nên việc nghiên cứu cách phòng chữa chưa có tiến triển. Nhưng tiến sĩ Richard Machson đã thành công trong việc tách một loại virus được coi là nguyên nhân gây ra căn bệnh. Những tin đồn về việc con quỷ hút máu có liên quan đến căn bệnh này đã lan rộng bất chấp sự phủ nhận của giới y học... Chúng tôi xin chuyển sang tin tức khác...
Cach cạch ! Rè rè rè...
- Ê này ! – Lindal lên tiếng.
- Để bổ xem chương trình giải trí một chút !
....
- Sao ? Quỷ hút máu à ? Chán òm
....
- Xuất hiện bệnh kì lạ ư ? Ta kiểm dịch chặt hơn nữa là ổn !
Mọi điều Lindal kể với bố đều bị bác bỏ một cách không thương tiếc.
... Vài ngày sau...
- Trưởng phòng chết đột ngột vậy sao ? – Mẹ Lindal bất ngờ - Ông ấy vẫn còn trẻ..chết vì bệnh gì vậy ?
- Anh không rõ. Đột nhiên ông ấy thở hổn hển, nhịp tim nhanh và không đều... rồi quỵ dần.
Lindal đang ngồi học, hắn chợt nghe thấy cuộc đối thoại, hắn chuồn xuống nhà hóng xem có chuyện gì...
- Hay là căn bệnh mà mọi người hay đồn đại... ?
Ông bố gắt :
- Vớ vẩn ! Em đừng có nghĩ lung tung.
- Nhưng em lo lắm...
- Yên tâm đi ! Bộ y tế có chế độ phòng bệnh rất chặt chẽ rồi !
- Anh nhớ về ngay nhé
Lindal lo lắng, hắn có cảm giác sẽ có chuyện không hay xảy ra
Lát sau....
- Lại có xe cấp cứu đi qua – Lindal chán nản nói với Suu
- Hay là con virus đó đã lây lan tới Rune Midgar rồi chăng ? Rủi bị nhiễm, tớ sẽ tự tử ngay !
- Vớ vẩn ! Cậu không thể chết được ! Mà, loài ma cà rồng sống dai lắm ! Phải chôn tim nó thật sau thì mới có thể diệt tận gốc...
Nói đến đây thì Suu bật khóc, chắc là do sợ. Lindal lụi đi, hắn sợ nước mắt đàn bà..
- Không sao đâu ! Sắp có vắc xin phòng bệnh rồi !
Chợt bố hắn về. Trong đầu vẫn con nnghix đến vụ ông trưởng phòng. Lindal hi vọng không có việc gì xảy ra. Nhưng khổ thân hắn, bố hắn thẫn thờ bước vào nhà,khuôn mặt biểu lộ rõ sự sợ hãi.
....Một tuần sau....
Lúc này Lindal đang đi câu cá với Haldamir...
- Nói ra sợ anh lại cười, nhưng khoảng một tuần trước. Bố em có đi dự một đám ma
.....
- Sao ?! Thi hài đã biến mất ?!
- Khi họ hạ quan, họ mới thấy nhẹ lạ thường. Đến khi kiểm tra thì... Nắp quan tài đã được bật mở từ bên trong bởi một lực rất mạnh. Anh nghĩ thế nào về chuyện này ? Do kẻ trộm ? Do ảo giác ? Hay do mọi người trong đám tang thổi phồng ?
- Không... Thực ra là tôi cũng đã từng găp chuyện đó trong đám tang của một người họ hàng...
- Vậy thi hài biến đâu ? Chắc chắn nó đã thành quỷ hút máu..
- Tôi không rõ... Nhưng tôi cảm thấy như có một cái gì đó đang âm thầm diễn ra vậy.
Chợt, Thunv – đàn anh của Lindal và Haldamir tiến tới :
- Này các cậu ! chuẩn bị về thôi nào
......
- Sao ? Không câu được con cá nào ư ?
......
- Trời sắp tối rồi ! Về mau thôi !
......
- Cả hai đứa làm gì nãy giờ vậy ?!
.....
Đường vắng....
- Mọi người có thấy lạ không ? – Thunv lên tiếng - chẳng thấy một nhà nào có đèn bật sáng
......
- Anh về nhé !
- Tạm biệt !
Lindal đi vào nhà... Ôi trời,bố mẹ hắn đã ra đi từ lúc nào, hắn ôm thi thể lạnh ngắt của mẹ mà hét. Chợt, hắn có cảm giác ai đó ở đằng sau mình. Hắn quay lại....
Á !
Một con ma cà rồng đang đứng ngay sau hắn. Hắn lấy hết sức, vùng vằng, chạy ra khỏi nhà. Cả thành phố đuổi theo hắn, hắn bị bao vây....
RẦM !!!!
Chiếc xe ô tô mở cửa, Haldamir lên tiếng :
- Nhanh lên !
Hắn lên xe rồi chiếc xe vút đi khỏi thành phố...
- Bọn quỷ đang nổi loạn ! – lindal hoảng sợ lên tiếng
- Dường như virus đã lan tỏa dưới dạng khí ! Cả thành phố tràn ngập ma cà rồng ! Trong đó có cả ông chú hàng xóm nhà anh chết cách đây năm ngày. Cả ông chủ cửa hiệu phim đĩa gần nhà anh nữa.
....Xe đỗ lại trên một cánh đồng vắng...
- Đã trốn được họ. Nhưng vấn đề tiếp theo là làm gì bây giờ ? – Thunv.
- Phải tìm ra chỗ chốn... A có rồi ! Ở cái hang bí mật của anh em mình ấy ! – Haldamir lên tiếng
- Ừ ! – Lindal đồng tình
- Đó là nơi anh em mình chơi hồi bé
.....
- Các cậu đừng nói nữa ! Hãy mau tới đo đi ! Tôi không đi đâu !
- Tại sao ?
- Ban nãy tôi đã bị cắn một nhát ! Sắp phát bệnh rồi. Đến lúc đó tôi sẽ quay sang hại các cậu ! Hãy đi nhanh lên, trốn kĩ vào !
Nói rồi Thunv và chiếc xe biến mất....
..... Trở lại với hiện tại....
Chợt Haldamir tắt đèn...
- Suỵt !
- Có chuyện già thế ?
- Cậu không nghe thấy gì sao ?
....Gâu gâu... gâu gâu....
- Họ đang săn lùng chúng ta đấy.. Đi đầu là Thunv...Chẹp.
- Thật không ?
- Dường như họ không đi thẳng tới đây đâu.. Họ không thể tìm ra chúng ta được... Vì cơn mưa chiều nay đã xóa mọi dấu chân cũng nhưu mùi của cậu rồi ! Đừng cử động và cố gắng nhịn thở một chút !
- Chậc, không thể tin là anh ấy lại đi săn mình...
- Cậu hãy luôn nhớ ! Họ không còn là người nữa rồi !
- Vậy là nơi này bây giờ cũng không còn an toàn nữa...
Sáng ngày sau. Lindal và Haldamirr đang vào thị trấn, họ tiếp tục đi săn ma cà rồng... Chợt,họ trông thấy một con quỷ hút máu đang dẫn chó đi dạo...
- Suỵt ! Trốn đi kìa ! – Lindal dắt Haldamir vào một góc khuất.
- Mẹ kiếp ! Rõ ràng ma cà rồng không thể ra ngoài vào ban ngày cơ mà !
- Chậc, có lẽ chúng đã phát sinh và tiến hóa mạnh hơn.
- Thế thì chúng ta phải nghĩ cách mới thôi...
- Chúng ta cần thêm những vũ khí mạnh hơn.
- Vậy quyết định thế này nhé. Cậu đi kiếm thêm vũ khí. Tôi sẽ đi kiếm lương thực. Ba giờ nữa gặp nhau tại đây
Nói rồi họ chia ngả. Lindal đi tới cửa hiệu vũ khí. Mỗi tội, nơi đó đã bị bọn ma cà rồng phá hủy từ lâu. Vậy là mục đíhc không đạt được, mà còn tới tận hai giờ nữa. Chán, hắn đi thăm thú. Thành phố có vẻ đẹp lên nhờ ma cà rồng… Chợt…
Bí bo ! Bí bo 1 !....
… Tiếng chuông cảnh sát vang lên đằng kia… Haldamir đang vị vây bắt….
ĐOÀNG ! – tiếng sung nổ ra..
…Haldamir đã bị bắt!
Lindal giờ đã đơn độc, lúc này hắn lại sợ, tất cả những gì hắn cố làm lúc này là chạy thật nhanh vào cái hang… Hắn thở phảo nhẹ nhõm khi về đến nơi…
Nhưng hắn đâu thể ngờ được. Suu – lúc này là ma cà rồng – đang đứng đợi hắn trong hang. Hắn giật mình :
- Sao cậu biết nơi này !
- Cậu quên sao ? Hồi hỏ cậu đã dẫn tớ tới đây mà!
Lindal chĩa cọc gỗ vào người Suu và nói :
- Ra khỏi đây mau ! Nếu không ta sẽ đâm ngươi đó !
Hùng hồn rồi lại “oops”, hắn nói :
- Không ! Khoan đã… ! Không được đi ! Nếu ra khỏi đây, ngươi sẽ gọi đồng bọn tới ! Ngươi phải ở đây ! Cấm rời!
- Thì tớ đã định như thế từ đầu mà ! Tớ đem cả thức ăn tới đây ! Lương thục dự trữ của cậu đã hết rồi đúng không ? Nào,đây, cậu ăn đi ! Có cả cofee đấy !
Lindal phân vân một lát, hắn cố kìm cơn đói lại vì nhỡ đâu, trong thức hăn có chứa độc ? Nhưng một tiếng nói của Suu khiến hắn không thể cưỡng lại được :
- Cậu cứ ăn đi ! Không có thuốc độc đâu mà sợ !
Hắn ăn như một đứa trẻ. À không, ăn như một thằng chết đói. Suu nhìn hắn ăn vừa hỏi chuyện:
- Ngon chứ ? Chà… Tớ lại nhớ tới kỉ niệm xưa. Chúng mình đã từng chơi đồ hàng ở đây. Tớ đã nấu cơm cỏ lá…
- Đúng vậy ! Và tớ đã ăn thật
- Tớ đã rất hốt hoảng, lo lắng.
- Cậu đã đập vào lưng tớ…
- … Để cho cậu nôn hết ra – Suu ừa noshi tay vừa chỉ.
- Tớ đã giả vờ chết như này…
- Đúng! Tớ đã chạy đến khóc hu hu…
Họ cũng có được một khoảng thời gian vui vẻ,cho đến khi ánh mắt của 2 người chạm nhau..
- TRÁNH RA ! CON QUỶ KIA !
- « Quỷ » ư ? Sao cậu nói nặng lời vậy... ?
- Ngồi lại xuống ghế mau ! Không nói chuyên ngày xưa nữa !
Hắn cũng ngồi, ngồi để canh Suu, cho đến khi hắn buồn ngủ...
...Oáp !....
Suu :
- Cậu thiếu ngủ đấy...khổ thân
- Tôi không buồn ngủ !
- Cậu định sống như thế này đến bao giờ... Cậu chẳng chịu nghỉ ngơi, đơn độc đi săn đuổi ma cà rồng... thế giới loài người đã không còn nữa ngoài cậu, bố mẹ cậu....
- IM ĐI ! Còn nói nữa ta sẽ giết người đó
Quyết tâm thì quyết tâm nhưng « Có thực mới vực được đạo », Lindal bắt đầu buồn ngủ, đã mấy lần hắn đã ngủ gật nhưng Suu vẫn ngồi im. Cho đến khi giữa đêm...
- Không được ngủ ! Đáng ghét ! Đáng ghét ! – Hắn tự nhủ.
- Này.. Cậu hãy đi ngả lưng một chút đi,nếu khoogn tin tớ thì cứ trói tớ vào !
- Được ! Ta làm thật đấy !!
Nói rồi hắn lấy dây thừng ra trói Suu và vẫn tiếp tục lèm bèm, gã này không thể ngồi im hay im mồm dù chỉ một lúc...
- Cậu yên tâm chưa ? Bây giờ cậu chợp mắt được rồi đấy.
Nhưng hoạt động một hồi, hắn lại tỉnh, mắt lại thao láo :
- Nào ! Hãy khai thật đi ! Cô đến đây làm gì ?
- Được, tớ sẽ nói... thực ra tớ rất muốn hút máu cậu !
- Khà khà, cuối cùng ngươi cũng ộ bản chất rồi nhé.
- Đừng hiểu lầm. Tớ đã đến đấy vì cậu. Tớ muốn cứu cậu ra khỏi tình cảnh đáng thương này.
- Ngươi định đưa ta nhập hội ma cà rồng ư ? Vinh dự nhỉ ? Ta thà chết còn hơn !
- Nếu cậu nói chúng tôi là quỷ hút máu thì các cậu là quỷ sát thủ. Cậu đâm thanh gỗ vào ngực những người đang ngủ yên lành. Đâm vào những người lương thiện vô tội !
- Lương thiện ư ? Những kẻ đã hút máu rồi giết người đó ư ?
- Chúng tôi không hề giết người. Hút máu chính là một cách để truyền virus ! Khi bị nhiễm virus, quá trình vận động cơ bản trong cơ thể sẽ giảm tột đỉnh khiến ta như chết đi vậy. Nhưng chỉ trong thời gian ngắn,ta sẽ hồi phục lại ngay ! Hay như người ta còn gọi là tái sinh. Con người mới sau khi hồi sinh sẽ siêu việt hơn con người cũ nhiều. Tớ chỉ muốn giúp cậu....
Nói đến đấy thfi Lindal ngắt lời Suu....
- Siêu việt hơn à ? Mắt thì đỏ ngầu, da thì xanh lét.. con người cũ của cô vẫn hơn nhiều...
- Đó chỉ là cảm nhận của con người cũ. Nếu thể chất thay đổi thành con người mới, ta cũng sẽ cảm nhận khác.
- Hừm, ngươi giỏi chống chế lắm ! Vậy ngươi có cảm nhận gì với cái này ?
Nói rồi hắn giơ chiếc thánh giá về phía Suu...
- Á á ! Đối với con người mới, hình ảnh cây thánh giá tạo nên sự kích động tâm lí rất khủng khiếp... Khó thở quá ! DỪNG LẠI ĐI...Hự.../
- Ê này ! Ngươi ngất rồi sao ?
.... Chợt Lindal nghe thấy tiếng gọi ngoài cửa hang :
- Này ! Vẫn chưa xong à ? Chúng tôi không đợi thêm nữa đâu nhé ! Chúng tôi xông vào đây !
...Đó là những kẻ đã bắt Haldamir... Lindal hoảng hốt :
- Ngươi đã gọi họ ?
- Đúng ! Họ đã đi theo tôi tới đây. Tôi đã cố gắng thuyết phục cậu đón nhận việc trở thành con người mới. Vậy mà... cậu quá cứng đầu..
Nói rồi Suu giật đứt dây trói.
- Tránh xa ta ra con quái vật !
Lindal hua hua cây cọc gỗ...
- Hãy bỏ cuộc đi ! Con người cũ không thắng nổi con người mới đâu !
- Ta sẽ ĐÂM đấy !
- Vô ích thôi ! Cậu không thể đâm tôi đâu
Suu lao nhanh về phía Lindal tước lấy cọc gỗ và.. Phập... Lindal cũng chỉ kịp hự lên một tiếng sau khi bị cắn...
...Sáng ngày sau..
Lindal tỉnh dậy trong căn phòng hắn, hắn cảm giác trong người hắn như có một năng lực mới... hắn đã trở thành ma cà rồng...
...Chợt một tiếng nói vang lên :
- Cậu tỉnh rồi à ? Cậu nhớ tôi chứ ? .. Lúc tôi ngủ, cậu đã cầm cây gậy gỗ đâm vào tôi đó...
- SAO ?!
Đó chính là vị phó tiến sĩ mà Lindal đã giết cách đây mấy bữa
- Cậu không cần phải lo ! Thể lực của con người mới khỏe hơn nhiều so với con người cũ. Cậu thấy đấy, các tế bào luôn được tái sinh nên cậu có khả năng hồi phục rất nhanh.
...Nói rồi vị phó tiến sĩ kia cầm cặp ra về. Bố mẹ Lindal lao đến ôm chầm lấy con...
... Khoảng nửa giờ sau.. Lindal bước xuống phố sai khi nhận được cú điện thoại của Haldamir... vừa hé mwor..
- Cậu đã khỏe hắn rồi ! May quá ! .. Đó là Suu, thiên thần của hắn.
- Cảm ơn, cũng nhờ có cậu đấy !
- Có gì đâu !
- Nghĩ lại tớ thấy mình thật ngốc. Tại sao lại tớ lại chối bỏ con người mới vậy nhỉ ?
Cuối cùng hắn đã nhận ra đôi mắt đỏ và làn da xanh lét đẹp như thế này. Bây giờ hắn đã thấy một buổi sáng lại tràn ngập ánh sáng êm dịu thế này..Không con thánh giá ! không còn cọc gỗ ! Không còn những buổi đi săn và ẩn nấp ! Không còn con người cũ...
Viết bởi Ragakov, hoàn thành ngày 26/03/2006
No comments:
Post a Comment