Chapter 01 : Haldamir
Thần linh sau khi nhìn được sự phá hoại thiên nhiên Midgar của con người,họ đã quyết định dạy cho con người một bài học.Nhưng loài người,với bản tính kiêu căng,ngạo mạn đã thách thức thách thức thần linh, ác quỷ,Orc và các Elf để giành lấy ngôi vị bá chủ Midgar. Một trận chiến kinh hoàng đã diễn ra giữa thần linh, loài người, Elf,Orc và ác quỷ... và nếu trận chiến này còn tiếp tục. Ngày Tận Thế là điều không tránh khỏi - tất cả thế giới sẽ bị huỷ diệt. Do đó, cả 5 thế lực thần linh, con người, Elf,Orci và ác quỷ đã tự động đình chiến. Nền Hoà bình đã trở lại, một nền hoà bình mong manh, giả tạo. Và 1000 năm hòa bình thấm thoát trôi qua, những câu chuyện về Ngày Tận Thế giờ chỉ còn là huyền thoại.Cho đến một ngày nọ, một việc kỳ lạ đã xảy ra, phá vỡ sự yên bình của vương quốc Rune Midgard xinh đẹp và phồn vinh: có những tiếng gào thét kỳ lạ nơi ranh giới phân chia thần linh, loài người,Elf và ác quỷ; những trận động đất, mưa đá và những quái thú trong truyền thuyết xuất hiện...
Chapter I
Haldamir
Haldamir
Nhật kí : “ ... Một ngày hè nóng nực...
Năm nay là năm 787, lịch Felicia. Nói cho vui vậy chứ thực ra mà nói,cái tên Felicia này đã thành dĩ vãng rồi. Nếu không được học sử thì có lẽ mình cũng chả biết rằng Felicia từng là một cái tên đáng sợ với loài người trong trận chiến 1000 năm trước. Thầy đã dạy là không được mang cái tên này ra làm trò đùa, nhưng mà nếu chỉ là viết nhật kí thì chắc cũng chả sao. Chắc vậy.Mỗi lần viết nhật kí trộm là mình lại thêm vào đoạn này cho "ra hồn" một tí, nếu không lát sau chả biết viết gì thì cũng có cái để mà đọc...
Nói vậy thôi, hôm nay là ngày 1 tháng Sáu, chắc chắn có thứ để viết. Ngay giữa mùa hè, nên nắng hơi gay gắt. Nóng quá nên chẳng có hứng thú học hành gì cả! Hôm nay là sinh nhật thứ 17 của mình, mẹ đang ở nhà chuẩn bị bữa tiệc nhỏ....”
BỘP !
- Ui da ! Sao thầy cứ đánh con hoài vậy ?! – Bella lên tiếng
- Ngồi trong lớp không học mà viết linh tinh gì vậy bà cụ non ?!
Tiếng nói phát ra từ một thân thể to cao,cường tráng,con người này luôn toát ra 1 vẻ lạnh lùng và quyết đoán một cách đáng sợ. Haldamir, Haldamir là một người thợ WeaponSmith trẻ,nhưng lại có tài cao nên được quân đội nhận vào làm người đào tạo những WeaponSmith trẻ khác.Hắn mang một mái tóc bồng bềnh mà vàng óng,được búi lại ở đuôi trông như một cái đuôi ngựa Unicorn.Tuy nhiên,điều làm hắn khác biệt với bao người khác chính là ánh mắt xa xăm và lạnh lẽo của một con sói và một nước da kì lạ,tay chân của hắn được bao phủ bởi những lớp vảy rồng,mặt hắn lại có những đốm vảy xung quanh mắt trái,con mắt mà hắn luôn che đi với cái mái lệch.Có người gọi hắn là con trai của rồng,nhưng cũng có những người gọi hắn là con trai của Orc bởi thân thể to cao quá khổ của hắn…
- Ngồi nghe thầy giảng còn chán hơn – Bella đáp
Thực sự mà nói,đối với Haldamir,Bella có lẽ là người luôn quấy rầy hắn khiến hắn bực mình.Nhưng ức chế thay,Bella là người học giỏi nhất trong lớp….Hắn quay phắt lại,ánh mắt ngập tràn sát khí khiến cô bé lạnh lưng:
- À Không! Em nghe đây! Em nghe đây!
Có lẽ nếu nghe đến ngành WeaponSmith thì có lẽ ai cũng tưởng tượng ra Bella là một đứa con gái có thân hình như Haldamir và tính cách cũng thô kệch như lão.Nhưng không,Bella mang một khuôn mặt tròn,bầu bĩnh,hai má có hơi căng ra cùng với 2 cặp má lúm đồng tiền,Bella mang một mái tóc màu hạt dẻ,cột lại hai bên rồi xõa xuống,đội trên đầu là một cái kính mũ Googles – loại kính chuyên dụng của thợ rèn và một cặp đít chai trên mặt.Bella mang một thân hình mảnh dẻ,tuy mảnh dẻ nhưng cô hoàn toàn có thể nâng được chiếc Búa nặng tới 200kg và vung văng vung vẩy như chơi,cô cao tới vai của Haldamir,như vậy cũng là cao rồi,có lẽ chính vì vậy mà cô thường muốn trêu Haldamir vì hắn cao hơn cô…
“ Đã từ rất lâu rồi ... loài người, thần linh và ác quỷ luôn là những phe đối đầu nhau. Những cuộc chiến tranh tranh giành sự thống trị, những cuộc chiến đẫm máu với tư tưởng phục thù không bao giờ nguôi ngoai đã tàn phá Rune Midgard một thời.
Thời gian trôi đi ... cho đến khi các thế giới đối đầu ấy bị chia cắt bởi cây thần Yggdrasil. Cây thần khổng lồ ấy có vai trò giữ gìn và bảo vệ hòa bình trên Midgard và phân chia thế giới làm ba cực nhằm ngăn chặn chiến tranh. Thế nhưng, đó chỉ là nền hòa bình mỏng manh, có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
Bánh xe thời gian tiếp tục quay và nền hòa bình ấy càng lúc càng bị đe dọa bởi sự ích kỷ, ngu dốt, kiêu ngạo và đầy tham vọng của loài người là không thể xóa bỏ. Họ muốn dấn thân sang những thế giới khác, bên kia dãy phân cách của cây thần để tìm những mảnh vỡ Ymir bị mất với mong muốn quyền lực và sự thống trị Rune Midgard sẽ trở về tay họ. ”
Haldamir vừa đi vừa đọc chương lịch sử về cuộc chiến Ragnarok diễn ra cách đây 1000 năm,thì chợt,tiếng viết bút ở phía Bella lại vang lên….
Cạch! Cạch! Cạch!...
- Lại nghịch ngợm gì nữa đây ?!
Hắn đã ở sau lưng con bé từ lúc nào
BỐP !!!!
Lần này Haldamir dùng quyển sách 1280 pages đập mạnh vào đầu cô bé và gắt :
- Tập trung vào !
Vậy là cuối cùng tiết học cuối cùng ngày hôm đấy cũng được trôi qua thanh thản
-----------------------------------------
Hết buổi dạy,khi đó bọn nhóc WeaponSmith ào ra liên tục,chỉ riêng Haldamir là còn ở lại trong phòng.Hắn chậm rãi bước đi xung quanh căn phòng,mỗi bước đi của hắn là một lần hắn cảm thấy nặng nề.Hắn biết hôm nay là buổi học cuối cùng của khóa WeaponSmith trẻ,cũng là buổi cuối cùng hắn lên lớp,hắn biết rằng khi không còn là giáo viên thì hắn sẽ quay trở lại sống như trước kia….
Phụt phụt ! Phù !
Hắn châm ngòi,hút một điếu thuốc. Một điếu Lasva,thời nay đồng tiền không có rẻ mạt như hồi xưa,từ lãnh chúa đến quý tộc,từ quý tộc tới gia nô,với họ 1zeny là một số tiền quá đối với một bao thuốc lá như Lasva. Không ai có thế nói rằng Lasva hút không ngon nhưng mà để bắt họ chi ra một số tiền những 1zeny thì quả là không thỏa đáng… Nhưng với Haldamir thì nó lại không phải là vấn đề,cuộc sống của hắn từ trước khi làm giáo viên cũng chỉ là tên lính đánh thuê,đồng lương phải nói là ít ỏi,vậy mà hút Lasva vẫn là một thói quen của hắn vì với hắn,hắn không tiếc tiền để có thể xài đồ xịn.Nhiều người trong quân đội bảo hắn bị điên khi bỏ ra những 10zeny chỉ vì cái trò hút thuốc này.
Hắn hút đến điếu này là điếu thứ 3,mỗi lần phì phèo điếu thuốc là hắn lại ngẩng đầu lên cao nghĩ ngợi điều gì đó rồi lại cúi xuống hút tiếp. Phải rồi,hắn đang nghĩ đến việc phải trở lại quân đội,nơi mà hắn chẳng thích tí nào cả. Vậy thì hắn nên tìm công việc khác ? Không được,ở Midgar không đâu muốn nhận một kẻ không rõ gốc gác như hắn .Hắn vốn được gửi và lớn lên tại một cô nhi viện ở Horrac. Đó là cô nhi viện quân đội,tất cả những gì hắn làm hàng ngày là chiến đấu,cũng giống như trước khi làm giáo viên vậy. Hắn không hề ngại chiến đấu,chỉ là hắn ghét phải thuộc một tổ chức hay phải nghe theo lời ai…
Chậc !
Nghĩ đến việc này thì chỉ tổ làm hắn thêm đau đầu,hắn tặc lưỡi hút thêm điếu nữa….Cho đến khi
- Oa !!! Xin phép thầy,em để quên cuốn sách.
Đó là Bella,cô bé chạy vào lớp để tìm cuốn sách,nhưng có lẽ chỉ là vào chọc tên Haldamir..
- Ủa sao thầy không đi về? Nhà trường cho ở lại hay sao ? Mà giáo viên được hút thuốc à ?
Haldamir ngẩng đầu nên nhìn cô bé,hắn rút trong cặp hắn ra cuốn sách của cô bé,đặt xuống bàn và đứng lên :
- À ờ ! Thầy về đây.
Hắn lẳng lặng bước đi,hắn cũng chẳng quay mặt lại để nghe tiếng “Chào thầy” đáng yêu quen thuộc mà hắn luôn muốn nghe từ Bella,cô học trò cưng của hắn. Có lẽ vì hắn không muốn nhớ,bởi vì sau đây,hắn sẻ trở lại hàng ngũ quân đội của Prontera….Tuy cố lờ đi tiếng gọi của cô bé nhưng tiếng nói của cô học trò nghịch ngợm vẫn tới được tai người thầy
- Em biết hôm nay là ngày cuối cùng thầy dạy ở đây,hãy làm những gì thấy muốn,chúc thầy luôn may mắn !!!
Cô bé chập 2 tai lên miệng,lấy một hơi mạnh rồi hét lên như vậy. Còn Haldamir thì thế nào ? Phản ứng của hắn thế nào? Hắn có đón tiếp câu nói đó không ? Trong góc nhìn của cô bé,cô bé chỉ thấy bóng dáng hắn,một gã to cao trông có vẻ lập dị vẫn từ tốn lặng lẽ bước đi. Nhưng đằng sau đó,khuôn mặt hắn,một nụ cười mỉm.Hắn đã biết mình nên làm gì…
-----------------------------------------
- Trời ? Cậu nói gì cơ ?! Cậu nói nghiêm túc đấy chứ ?
Đó là Ophelia,đội trưởng cũ của Haldamir. Hắn vẫn luôn như thế,vẫn hỏi câu hỏi vô nghĩa khi biết mọi chuyện đã ngã ngũ.
- Cậu quyết định rời khỏi quân đội sao ?! Cậu bị điên à ?!
Haldamir vừa nộp đơn xin giải ngũ khỏi quân đội,với hắn thì quyết định này quả là rất khó với hắn,nhưng hắn cũng tặc lưỡi vì dù sao hắn cũng là người thích hành động theo sở thích
- Cậu biết như vậy là điên rồ không ?! Ra khỏi quân đội thì cậu sẽ định làm gì ?!
Ophelia vẫn hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn mặc dù biết Haldamir đã quyết định thì có trời cũng không cản được hắn. Haldamir nghĩ nghĩ,hắn vẫn chưa nghĩ là sẽ làm gì,nhưng hắn đã quyết định rời khỏi quân đội,cùng lắm là làm kẻ lang thang chứ gì.Hắn mặc kệ cho những lời nói của Ophelia,lẳng lặng xách chiếc cặp đi ra khỏi doanh trại quân đội,rồi từ từ biến mất khỏi tầm mắt của Ophelia.Lần này,không như là khi hút thuốc,mỗi bước đi của hắn là một lần hắn thấy nhẹ nhõm,mỗi tội….
Chậc !
Hắn “chậc!” một tiếng. Trong túi hắn chỉ còn vỏn vẹn 40zeny tiền lương của tháng này.Hắn đau đầu khi không biết nên làm gì để kiếm ra tiền và liệu có chỗ nào hắn có thể ở với giá rẻ không. Thời nay cái gì cũng đắt đỏ, 40zeny,nghe chừng là một số tiền rất lớn nhưng số tiền đó không đủ để bạn có thể mua nổi một thứ vũ kí tốt. Nói đến vũ khí tốt,Haldamir là một WeaponSmith có khả năng “thợ rèn” rất đỉnh. Với hắn,chế tạo ra một vũ khí tinh xảo chỉ tốn 20zeny là cùng,trước kia hắn cũng làm qua công việc này nhưng chủ yếu là ế hàng vì vũ khí của hắn làm ra lúc nào trông cũng dị hợm,mà con người thì khá dốt,họ thích đồ đẹp hơn là đồ tốt. Haldamir dừng bước tại một quán trà nhỏ bên ngoài thành Prontera,hắn đẩy cửa,bước vào bên trong. Mọi người trong quán trà đều bàn tán với nhau và nhìn hắn với một ánh mắt không bình thường. Có lẽ là do những chiếc vảy rồng,dáng người to cao và chiếc rìu to khủng bố đeo trên vai. Hắn tiến tới cái bàn nơi góc phòng và ngồi xuống,đó là nơi quen thuộc của hắn. Haldamir là kẻ thích tìm tòi về cuộc sống xung quanh mặc dù lúc nào hắn cũng im ỉm như không biết. Với hắn,ở góc quán trà như thế này là nơi rất thuận lợi để quan sát mọi việc xung quanh.
Hắn đảo mắt nhìn một vòng,để ý xem chỗ nào đáng để quan sát. À! Đằng kia,phía đối diện với hắn cũng có một kẻ cũng đang ngồi và nhìn dáo dác xung quanh như hắn.Cảm nhận được sự thú vị,hắn theo dõi xem sao. Hắn gọi một ly Kem. Giờ là giữa tháng 6,trời nóng như thiêu như đốt,với hắn lúc này một ly Kem như là một vật cứu mạng vậy. Hắn hút từ từ,từ từ hút và cũng từ từ theo dõi cử chỉ và bề ngoài của tên tóc nâu kia. Tên tóc nâu đối diện hắn mang một vẻ đẹp lịch lãm và không dị hợm gì giống hắn. Tên này xem chừng là một kẻ nhà giàu quý tộc nhưng lại có sở thích tìm hiểu thế giới xung quanh như Haldamir. Hắn mặc một bộ đồng phục của Knight có chút cải cách,hắn chỉ mặc phần giáp dưới của Knight còn bên trên thì chỉ mặc một chiếc áo thun dài tay màu ghi không có cổ. Thoạt nhìn thì cảm thấy tên này không lập dị như Haldamir nhưng khi nhìn kĩ cách ăn mặc thì hắn quả là tên lập dị. Hắn quàng một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ quanh cổ,phần còn lại thì được hất ngược ra đằng sau. Tóc của hắn được vuốt keo dựng ngược hết lên,nửa che đi đôi mắt phải, nửa lại dựng lên theo kiểu nửa vời. 2 cổ tay và bàn tay của hắn được bao bọc bởi một thứ quá đỗi cồng kềnh so với cánh tay của hắn để được gọi là một đôi găng tay. Chợt, hắn quay đầu,để lộ ra con mắt được che đi bởi cái mái nâu. Xung quanh đôi mắt của hắn là một hình vẽ,không rõ là hình gì,nhưng nó có một hình dáng một biểu tượng nào đó đã thất truyền từ lâu mà Haldamir không nhớ được . Một bên tai của hắn được bấm lỗ một chiếc khuyên tai mang hình một thanh kiếm,trông thanh kiếm rất là cổ,có lẽ chiếc khuyên tai này đã phải tồn tại hơn hai chục năm,vì đến bây giờ,một chiếc khuyên tai hình thanh Excalibur là quá cổ với những chiếc khuyên tai hình kiếm. Tên này dắt ở bên hông một thanh kiếm với kích cỡ bình thường và hơi dài một chút,trông cũng khá là lạ,người ở Amatsu gọi thanh gươm này là Katana. Trên lưng hắn là một thanh Claymore dài và to,gần bằng người hắn. Haldamir đảo mắt dõi theo hướng nhìn của hắn,hắn để ý ánh mắt của tên tóc nâu trẻ đang hướng về một phía của quán trọ,đó là một lũ Goblin.
- Cái gì thế này ?! – Haldamir thầm nghĩ
Hắn đang thắc mắc tại sao ngay ngoài thành Prontera lại có loài sinh vật này,địa phận giữa Goblin và con người dừng tại biên giới gần làng Orc cơ mà ?! Hắn tự hỏi. Chắc chắn đã có điều gì đó kì lạ diễn ra….Để ý mới thấy,trong quán này còn có đủ thể loại quái vật chứ đâu chỉ toàn Goblin. Hắn làm một thìa kem…
Chậc !
Hắn lại “Chậc” lên một tiếng,cũng đúng,kem thời nay chỉ toàn nước lã thêm tí bột, vị vani mà hắn vẫn thích thì lại chả ‘thấy đâu. Hắn cầm ly kem nhìn đăm chiêu,người ngoài nhìn vào sẽ không ít ai nghĩ hắn là người bình thường. Nhưng thật sự,tay cầm ly kem nhưng hắn lại đang để đầu óc tới việc “Tại sao quái vật lại có mặt ở đây ?”,”Tại sao nó lại có mặt ngay tại Prontera này?”. Hắn ngẩng đầu lên thở dài một tiếng,phải công nhận một điều hắn là một kẻ lười suy nghĩ,việc gì hắn cũng đặt câu hỏi nhưng rồi lại ngại và thậm chí bỏ qua,không thèm tìm câu trả lời. Hắn làm thêm thìa nữa, kẻ tóc nâu kì lạ nọ chợt đứng dậy kêu tính tiền. Thấy thế,hắn dùng thìa ăn lấy ăn để ly kem rồi bố trí gọi tính tiền nốt….
Một kẻ hiền lành,không thích rắc rối thì chắc chắn sẽ không đi theo dõi bất kì ai trông dị dạng như tên tóc nâu nọ, Haldamir là một kẻ khá nóng tính,có tính tò mò sự đời. Kẻ tóc nâu nọ quay trở lại Prontera,Haldamir đi đằng sau dõi theo hắn,đến trước cổng thì Haldamir ngước nhìn lên phía trên “To thật” – Haldamir thầm nghĩ.Prontera là thủ phủ của Midgar,là thành phố to lớn nhất của loài người cũng như phát triển nhất. Ở Prontera này,bạn có thể dễ dàng lạc đường nếu như bạn không sinh ra ở đây. Cho dù có bản đồ đi chăng nữa thì bạn cũng hoàn toàn có thể choáng ngợp bởi những con đường dài dằng dặc,những con phố đông đúc những thương gia,những ngõ hẻm của những kẻ vô gia cư. Prontera là nơi chứa đựng tất cả thành phần trông xã hội,từ vua chúa cho đến nhưng kẻ ăn xin. Ở đây, ,tìm được những kẻ bất hợp pháp không dễ dàng chút nào,an ninh quân đội tại Prontera tuyệt đối không có đối thủ,luật pháp ở đây có thể nói là rất nghiêm ngặt, từ việc xả rác xuống đường cũng đã có thể bị phạt từ 1zeny tới 5zeny,như vậy là đủ để hút Lasva rồi. Vậy nên,nếu bạn gặp một kẻ hành động phi pháp thì chắc chắn đó chính là một cao thủ hoặc chính là quân đội tại Prontera. Prontera tuy có kỉ cương quân đội chặt nhưng cũng không hề thiếu những người nhận hối lộ như Kamen – người được coi là kẻ đứng đầu thành phố này. Với Kamen,thị trưởng Prontera chỉ là một kẻ bù nhìn, hắn chính là người tạo nên sức mạnh của con người,là người đã tạo cho con người một Prontera phồn vinh,đẹp đẽ và uy nghi. Xét về khía cạnh nào đó,Kamen khá giống một kẻ vô thử vô tục,nhưng xét về khía cạnh con người,hắn chính là một Napoleon thứ hai của con người. Nói chung,Prontera là một thành phố phát triển,đẹp đẽ,phồn vinh,đông đúc dân cư và cũng như các thành phố khác,đều có lách luật.
Mới có ngoảnh mặt lên ngắm quang cảnh Prontera,tên tóc nâu kia đã biến khỏi tầm mắt của Haldamir. “Mình vừa làm gì thế nhỉ ?” Haldamir tự nghĩ, “Tại sao tự dưng lại đi theo dõi một người không quen? Điên thật” đó là những suy nghĩ của Haldamir. Hắn lấy tay gãi gãi rồi lại bước. Hắn định sẽ rời thành phố trong ngày hôm nay. Nhưng mà việc bước chân quay trở lại thành phố này đã làm hắn thay đổi kể hoạch. Có lẽ hắn sẽ ở lại đây nghỉ ngơi một vài hôm trước khi đi, dù sao thì hắn sẽ có thêm mấy bữa để thưởng thức những bữa ăn ngon tại thành phố này và dĩ nhiên cả thứ nước uống hắn thích : Poring ép và những điếu Lasva cuối cùng.
****
Reeeeeng !!!!!!!
Đó là tiếng chuông bắt đầu giờ học tại trường nghiệp vụ Knight. Tiếng chuông này thường là tiếng chuông mà chắc chắn phải tới 90% số người sống ở Prontera này cảm thấy khó chịu nhưng lại cần đến nó. Hồi chuông này bắt đầu từ lúc 6 giờ sáng – một khoảng thời gian không hề dễ chịu một tẹo nào. 6 giờ sáng,đó là thời gian mà một người bình thường bắt đầu thức giấc, còn đối với các Knight thì là giờ họ vác gươm,giáo tới trường để tiếp tục thực tập. Để trở thành một Knight không hề dễ dàng chút nào, bạn phải được học những cách chiến đấu,những mưu mô cơ bản trong chiến đấu, những kiến thức sách vở mà có lẽ đến một Mage cũng phải ngốn ra không ít thời gian để học từ khi còn là một Swordman. Một Knight thường là một người uyên bác về mặt kiến thức cũng như chiến đấu. Trường nghiệp vụ Knight nằm ở góc phố Ballone, đó là ngôi trường to nhất ở Prontera này. Chính vì vậy mà hồi chuông báo hiệu giờ học này luôn vang rộng khắp Prontera báo hiệu một ngày mới.
Trong lúc bao nhiêu những Knight đang bắt đầu tiến tới trường thì ở phía lâu đài Prontera – nơi ở của Kamen…
- Trời đất ! Các ngươi làm ăn kiểu gì thế ?! Ta đã nói là hãy trông chừng Ilarat cho thật chặt cơ mà ! Giờ nó đã ra khỏi nhà thì biết kiếm nó ở đâu được cơ chứ ?!
Đó là tiếng hét của Kamen với lũ lính, hắn đang tức điên mặt lên vì đứa con trời đánh của mình. Hắn luôn muốn nhồi vào đầu tư tưởng của Ilarat – con trai hắn là sau này phải trở thành một người nối dõi cho hắn. Khổ nỗi, Ilarat lại không thích như vậy, hắn thích du ngoạn,thích làm một lãng khách, thích trở thành một vị anh hùng chứ không phải là bu rú tại tòa lâu đài chán chết này để học làm Knight mà không được chiến đấu.
- Thưa lão gia,chúng tôi….chúng tôi…không thả thiếu gia, đó là do thiếu gia đã đánh thuốc ngủ lính canh chứ thực sự không phải do chúng tôi thả thiếu gia….
Bọn lính hầu cận thần với Ilarat đang phân bua với Kamen mặc dù thực chất là chúng đã để Ilarat “xổng chuồng”. Kamen là một người khá keo kiệt nên đồng lương của tụi lính ở đây rất rẻ mạt. Với chúng, 1,000zeny mà hôm qua Ilarat đã đút vào túi chúng quả là rất nhiều, đương nhiên là chúng không thể ngăn cản Ilarat chuồn khỏi nhà được rồi. Kamen tuy biết chắc chắn tụi lính này ăn hối lộ nhưng lại không có bằng chứng nên không làm gì được. Hắn tức,tức lắm, nhưng chả làm gì được nên chỉ đứng chửi rủa được thôi.
Trong lúc Kamen đang mắng mỏ lũ người hầu thì lúc này Ilarat đã đi khỏi Prontera từ lâu lắm rồi. Hắn đã rời khỏi đây từ ngày hôm qua. Thực ra thì Ilarat không phải lài con đẻ của Kamen, hắn vốn là một đứa trẻ Kamen nhặt được ở bãi biển trong một lần đi chơi ở Lenava.. Ilarat cũng biết hắn không phải con đẻ của Kamen, có lẽ chính vì vậy mà hắn mới muốn ra khỏi tòa lâu đài này, muốn tìm lại nguồn gốc của mình. Chắc chắn giờ này hắn đã ở Lenava.
-----------------------------------------
Đó là tiếng gõ ở cửa phòng Haldamir
- Thằng cha nào mà gọi sớm thế nhỉ,vừa mới bảy giờ thôi mà…
Haldamir tự hỏi. Phải công nhận là kẻ gõ cửa này thích chơi ác người khác thật. Hồi chuông vang lên từ trường nghiệp vụ mới vang lên không được bao lâu thì lại tới tiếng gõ cửa này. Haldamir xác định : “Kệ!”. Nhưng thực sự là tên gõ cửa kia lì thật, hắn gõ mãi không ngừng. Haldamir khó chịu, khó chịu lắm, hắn muốn hôm nay dậy muộn cơ, hắn muốn tận hưởng giấc ngủ nhiều hơn mọi ngày cơ. Nhưng rồi, hắn lại tặc lưỡi. Hắn ngồi dậy,mở mắt. Giờ hắn mới để ý được vẻ đẹp của căn phòng hạng sang so với cái khu tập thể mà hắn được phân để ở khác nhau tới nhường nào. Hắn ngồi dậy,mặc tạm cái quần đùi vào rồi tiến tới cửa.
Cộc cộc cộc!
Cái gã kia vẫn cứ gõ cửa,Haldamir gắt :
- Đây đây,ra đây,gọi cửa ồn quá
Cạch !
Haldamir mở cửa ra, đó là tên chỉ huy cũ của hắn – Ophelia. Tên này lúc nào cũng phải đeo áo choàng vào bộ quân phục Millitary của hắn mới chịu được, hắn thích ra oai, thích khoe khoang, và đặc biệt là rất thích vung tiền.
- Gì thế ?! Tôi đã nói là không có đánh nhau gì nữa cơ mà
Haldamir biết chắc chắn tên này lại đến rủ hắn đi đánh trận với tụi Peon. Peon là một tụi Orc lai người, do bị phân biệt đối xử nhiều nên một vài Peon trong số chúng đã đứng lên để chiến đấu với con người. Dần dần,chúng được coi là một bộ tộc với cái tên Peon và xưng bá cả một vùng với trụ sở là Lavana. Lavana là một hòn đảo cách Prontera không xa, để đi từ Prontera với Lavana,bạn chỉ mất vài giờ đi tàu. Cũng chính vì vậy mà việc đánh nhau giữa Peon và con người xảy ra thường xuyên. Lần này Ophelia tới rủ Haldamir đi đánh lộn thì chắc chắn, hắn phải có một thứ gì đó làm Haldamir thích thú, dù sao thì Haldamir là một chiến binh rất xuất sắc.
- Er…err… Tôi biết được một chút thông tin về cô gái cậu đang tìm, nếu cậu chịu đi với Lavana thì tôi sẽ chia sẻ cho.
Haldamir vốn dĩ thuộc quân đội Horrac vì hắn lớn lên ở đấy. Nhưng, hắn chuyển lên Prontera này với hai mục đích. Hắn muốn có được một việc làm khá khẩm hơn là đánh nhau mà chỉ được chút tiền. Lí do thứ hai, cũng là lí do chính của hắn, hắn lên Prontera để tìm một cô gái.
- Cái gì ?! Đội trưởng nói rằng đội trưởng biết được thông tin về Nana sao ?!
Nana chính là tên của cô gái mà Haldamir đang tìm. Thú thật thì Haldamir cũng chẳng thế biết nổi Nana bây giờ như thế nào,trông ra làm sao. Hắn chỉ nhớ mang máng về Nana rằng đó là một cô gái xinh,đẹp, đáng yêu và rất cá tính. Còn lại thì hắn đúng chắc chắn không nhớ cái gì.
- Đúng vậy, chỉ cần cậu chịu tham gia phi vụ này thôi. Tiền thưởng sẽ là 200zeny. Chịu không ?
Haldamir ngẫm nghĩ hồi lâu, 200zeny là một con số to đối với hắn. Đồng lương của hắn trước đây cao nhất cũng chỉ lên tới mức 40zeny 1 tháng khi hắn làm giáo viên. Dù sao đây cũng là một vụ ngon với hắn, hắn tặc lưỡi “Chẹp! Có không tìm được Nana thì chí ít cũng có ít tiền, dù gì tụi Peon này yếu xìu”. Hắn đã trạm trán với tụi Peon này nhiều lần tại Kakemble – Nơi thường xuyên xảy ra cuộc chiến giữa con người và Peon. Nhưng mà lần này có vẻ không đơn giản như các lần khác vì lần này là hắn tấn công vào tổng hành dinh của chúng – Lanava. Ngẫm nghĩ, hắn mặc cả:
- 400zeny, lần này là tới Lanava nguy hiểm lắm
Ophelia gãi đầu, hắn nhếch mép :
- Trời 200zeny cộng với chút thông tin về Nana không được sao ?!
Haldamir lại phải đắn đo. Nhưng kệ,thời nay tiền là quan trọng nhất :
- 400zeny, nếu không tôi nghỉ.
Ophelia tỏ vẻ thất vọng. Thực ra quân đội cho hắn những 1,000 zeny để mời Haldamir lại. Nhưng hắn muốn được thêm bonus trong chỗ tiền đó. Hắn móc ra khỏi túi tiền của mình 2 tờ 100zeny đưa cho Haldamir :
- Quyết định vậy đi. Ba giờ nữa tàu lên đường. Sau khi hoàn thành tôi se đưa cho cậu 200zeny còn lại.
- Biết thế
Haldamir đáp lại với 2 chữ cộc lốc. Hắn luôn như vậy, bất kể điều gì không hài lòng với hắn hắn đều trả lời như vậy. Hắn lạnh lùng đóng sầm cái cửa mà cũng không thèm chào Ophelia. Hắn lỉnh lỉnh chui vào giường ngủ tiếp.
Hai giờ sau…
Haldamir đã đánh một giấc no nê, lúc này mới là lúc hắn thực sự dậy khỏi giường. Bây giờ là tám giờ hơn gần chín giờ sáng. Với một người đã từng ở trong quân đội thì giờ giấc này là không thể chấp nhận được. Nhưng Haldamir là vậy, hắn thường xuyên trễ giờ, thường xuyên coi thường kỉ luật. Dù sao thì Ophelia – đội trưởng của hắn, cũng thua đứt hắn về đoạn đánh nhau. Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh một hồi rồi tiến tới chiếc ba lô của hắn, lôi ra một bọc quần áo. Đây chính là trang phục đánh trận của hắn. Hắn tiến tới phòng tắm và tắm một phát. Hắn rất thích tắm, từ bé trong cô nhi viện mọi người đều gọi hắn là thằng pê đê vì mái tóc dài và thói quen ngày tắm ba lần của mình. Khi tắm, hắn có thói quen hát, hát rất hay hát, thường xuyên hát những bài nhạc Rock Metal, lắm lúc không nhớ lời thì còn bịa ra mà hát… Hắn vẫn đang hát, còn ngoài cửa thì tiếng “Cộc ! Cộc ! Cộc !” và “ Ê này nhanh lên” của Ophelia vẫn vang lên….
Main Topic : http://trantuanha.blogspot.com/2010/11/halilalin-chapter-01-haldamir.html

No comments:
Post a Comment